Hôm nay!
Ngày….. tháng…..
năm…..
Tại: Thôn……. xã……. huyện…….
tỉnh thành…….
Cháu côi cút là: …….
Trước linh vị của:
Hiển:…….
Hiển:…….
Khóc rằng!
Cách trở sao mờ Nam
cực, lỡ làng khôn tỏ kịp tâm tình,
Mịt mù mây khóa Giao
trì, xui khiến chẳng qua vì số mệnh.
Than như không, khóc
kể cũng như không,
Trông chẳng tỏ, đoái
hoài nhìn càng chẳng tỏ.
Thương ôi!
Hồn phách đi đâu,
Hình hài còn đó.
Mộng Nam Kha, chưa
tỉnh lúc tàn canh,
Miền Tây Trúc, đã
tìm nơi tĩnh thổ.
Ngậm ngùi chưa kịp
hỏi đôi đường,
Bỗng chốc đã vội
về thiên cổ.
Thảm thiết nhẽ, trăm
năm là mấy, xót thương phận trẻ hãy còn lo,
Đớn đau thay, một
phút mà xong, nào biết lòng trời sao nỡ phụ.
Bồi hồi chín khúc
ruột tằm vương,
Sụt sùi hai dòng lệ
nhỏ.
Nay nhân:
Tang chế phụ thôi,
Tế theo lệ cổ.
Tháng ngày khôn xiết
nỗi bi ai,
Sớm tối nào quên
niềm ái mộ.
Nhà bần bạc, gọi
rằng lấy lễ, ba tuần rượu rót, biệt đôi đường,
Nghĩa luân thường,
há dám quên tình, một tấm lòng thành, đền tấc cỏ.
Hỡi ôi! Thượng
hưởng!
VĂN TẾ KHÓC ÔNG BÀ
Reviewed by Xinh Blog
on
14:40
Rating:
Không có nhận xét nào: